CHẠNH LÒNG NGÂU
Buổi ấy anh về nắng điểm sang
Bên thềm sợi nhớ ngập thu vàng
Ai cười nũng nịu thầm e ấp
Mái tóc đen tuyền chớm vai ngang
Đã hứa cùng em giấc mộng vàng
Thu về gõ cửa giọt nắng chan
Cài lên mái tóc màu hoa tím
Đọng lại bên đời sợi nhớ mang
Buổi ấy khi chiều đã vội sang
Sầu nghiêng giọt nắng bóng đêm tràn
Mình em dõi mắt thương mầm nhớ
Dỗ ngọt buồng tim đợi võ vàng
Trách cứ mà chi tội má hồng
Anh về hái lá đếm diêu bông
Riêng em mãi đợi mù u dỗi
Rẽ chuyến đò ngang sẽ lấy chồng
Sáo Sậu thương hờn tủi phận không
Ngày kia vội ngoái ...chẳng xem lồng
Rồi mai em về vui bến nớ
Gạt bỏ lên thuyền...bỏ mặc sông
Chạnh nỗi niềm riêng giữa tiết Ngâu
Vì chưng xót cảnh chớm nụ sầu
Hờn duyên lỡ mộng chia đôi cảnh
Một gánh giang trần đổ biển sâu
Muôn trùng phận gái tựa bèo dâu
Gió đẩy mây trôi mặc sóng dầu
Kiếp hẩm giờ an bài định hướng
Dòng xoay thế cuộc nẻo tim nhàu
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét