NGỠ NGÀNG
Gió nhớ gì ngơ ngẩn buổi chiều nay
Len vạt cỏ lưng đồi vương màu tím
Dỗi con nắng một mai đông về lịm
Thoảng lắt lay bóng đợi buổi chiều tà
Gió nhủ rằng buổi ấy đã vội xa
Nàng Thu dỗi sao chia xa nhanh thế
Mây ráo hoảnh chẳng nhìn mưa ngấn lệ
Lãng đãng trôi phiêu lãng tận góc trời
Nắng đi về giữa bóng ngả mù khơi
Không đợi nữa mùa xưa hằn dang dở
Mây lùa bấc nàng Thu còn bỡ ngỡ
Chẳng kịp chào lá đổ bóng chiều hoang
Về đi em giọt nắng đã xếp hàng
Bấc rong ruổi mưa phùn giăng khắp phố
Ai tiếc nuối chiều xưa ta từng chộ
Trú hiên nhà mưa đổ khắp chiều loang.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét