BIỂN TÌNH
Nếu biển mãi trong xanh
Sóng đừng xô hôn cát
Và trùng dương ngừng hát
Sẽ chẳng cách đôi bờ
Một tay anh san núi
Em gieo cả rừng cây
Mầm thương sẽ vun đầy
Nụ non ươm chồi lá
Hẹn hò dưới ánh trăng
Mây bay qua khẽ hỏi
Rồi khi nào thơm gói
Trầu cau đượm vôi têm?
Cứ say mãi quên trời
Thơm ngọt đắm vần dương
Khao khát lẫn tình thương
Muôn đời chẳng hề chán
Chắp hạnh nguyên đôi bờ
Ấm nồng mình sẽ lại
Mối duyên tình thơ dại
Đêm về bớt cô đơn
Đã bảo anh san núi
Em trồng cây lớn dần
Rồi rẽ lối đường mòn
Đôi chân không chùn ngã
Rạng tường mình trăng lặn
Mây khẽ hát vu vơ
Màn sương vẫn mờ mờ
Xa xa tim khát vọng
Vầng dương giục anh đi
Khởi nguồn theo ánh sáng
Tình đôi mình sẽ rạng
Ngát đời sau ..đời sau.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét