CHIỀU THỨ BẢY
Về với em chiều thứ bảy đong đầy
Gom thương nhớ xua ngày đông lạnh giá
Cả con phố bừng bừng xao xuyến lạ
Cả hàng cây ủ rũ bỗng trở mình
Anh đã về rọi tia nắng bình minh
Xuyên kẽ lá xua màn sương hoang lạnh
Xua băng giá từ nay mình sát cánh
Se chỉ hồng hạnh phúc đượm nghe anh
Về nhé anh tấc dạ mãi chân thành
Em như biển tung trào đợt sóng trỗi
Vẫn khát bỏng trái tim này vô tội
Cứ đợi chờ hong nỗi nhớ vô biên
Về nhé anh khởi nguyên trải muôn miền
Duyên hạnh ngộ gom niềm tin mãi đấy
Dấu yêu hỡi từ xưa giờ vẫn vậy
Em cứ chờ ngóng khúc khải hoàn ca
Dấu yêu ơi mình ước vọng chung nhà
Sẽ hâm nóng đắp xây tràn hạnh phúc
Không bỏ sót từng giây hay mỗi phút
Ái quyện màu rạo rực suốt năm canh
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét