ÂN NỒNG
Anh về bớt lạnh nỗi niềm không
Sưởi ấm hồn em tận cuối dòng
Nắng dỗi bao ngày khua bọt sóng
Mây hờn những buổi dạt triền sông
Vườn loan mãi nhớ đêm tràn mộng
Cõi uyển hoài mơ nghĩa ngập lòng
Ván gỗ đinh ghìm tơ chặt đóng
Duyên trời nối phận ái tình đong.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét