VỌNG CỐ HƯƠNG
Ta lại về Nam Định dấu yêu ơi
Thăm đồng lúa vọng lời ru Mẹ hát
Và đây nữa nương dâu màu xanh ngát
Tiếng ai hò đang gặt lúa ven đê
Nỗi niềm riêng tâm khảm gọi ta về
Mãi giữ trọn ôm lời thề son sắt
Nhớ lời Mẹ mà tim con quặn thắt
Đắng cõi lòng trói chặt kiếp tha phương
Còn nữa đâu ngày hai buổi đến trường...
Bên mái rạ áo phơi sương sờn bạc
Trưa nắng hạ khi lũ ve ngơ ngác
Đành giã từ đau rát tuổi thơ tôi
Ta lại về Nam Định dấu yêu ơi!
Thuở xưa đó...ôi! cái thời ngây dại
Tuổi mười bốn vội rời xa mãi mãi
Tôi sẽ về bởi tình ngãi đậm vương
Những ngày xưa vạt nắng đổ ven đường
Mùi hoa bưởi gió thoảng hương ngào ngạt
Để tìm lại mái tranh nghèo xơ xác
Vẳng ru hời tiếng ai hát xa đưa
Nhớ thương ơi! Nói sao hết cho vừa
Tìm dáng Mẹ dưới chiều mưa... chẳng thấy...
Con đứng ngắm nấm mồ xanh...lệ chảy
Mẹ đâu rồi!!! Sao ngày ấy vội xa
Ta về nghe Nam Định hỡi quê nhà!!!!
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét