MÙA YÊU PHAI
Trói tơ lòng ghim chặt góc buồng tim
Cả cặp nhẫn anh trao giờ yên phận
Rồi yên lặng khi xưa ai nhầm lẫn
Phút suy tư buổi đấy lụn duyên tình
Em giấu rồi trái tim chẳng vẹn trinh
Oà vụn vỡ ngày xưa ai từng nói
Sẽ yêu mãi giờ đây dằm đau nhói
Giọt máu rơi khắc khoải vậy thôi mà
Đã lâu rồi từ dạo ấy cách xa
Bỗng khơi dậy tim hờn nhói buốt
Nghe bỏng rát cắt chia từng đoạn ruột
Cứ nhọc nhằn gào xé cả tấm thân
Cất bước đi mang nặng gánh phong trần
Đêm lặng lẽ đông về ai trở gót
Trút phiền muộn tim côi giờ đắng ngót
Quạnh bến đời sao nỡ vội quay lưng
Kể từ giờ mình đã hoá người dưng
Rồi xa lạ như chưa từng quen biết
Chỉ một bước mà ngàn trùng cách biệt
Giữa tịch liêu ...gào xiết dạ nghẹn ngào.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét