THU PHAI
Gió lạc lối nẻo trùng dương xa lạ
Phố lạnh lùng thêu dệt bản tình ca
Lá rêu phong lác đác rụng hiên nhà
Lòng hoang hoải heo may về lạnh tái
Cả góc phố rũ ru nghe khờ dại
Lối xưa nào vương vấn bước chân ai
Đá rêu phong tha thiết cứ u hoài
Từ cái buổi rời xa thành kỷ niệm
Đã mấy độ lá thu về tìm kiếm
Bến giang đầu thuyền rẽ tận nơi đâu
Vết thương hằn chất chứa khoét đậm sâu
Rồi từ đấy chẳng vẹn thề lời hứa
Và có lẽ đông về thêm lần nữa
Gió lạnh về gom góp kỉ niệm xưa
Gửi đêm tối hoang vu ngọn nến vừa
Nhóm ngọn lửa hoá tro tàn năm cũ.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét