Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

GIỌT ĐẮNG DÒNG TRÔI

 GIỌT ĐẮNG DÒNG TRÔI

Em về Cố Quận buổi tường minh
Ghế cũ còn đây tượng bóng hình
Giọt đắng cà phê còn in quyện
Mà nghe buốt nhói rã mơ tình

Em về chốn ấy chỉ riêng thôi
Ngóng đợi chiều nao mộng ước bồi
Buổi nhạt ân tình ngân phím lỗi
Duyên trần một bóng lạnh hồn côi

Đâu rồi một thuở ấm nồng cơi
Lạc bước hồn đau lặng ngắt đời
Nghĩa nhạt duyên hờ quay vội vã
Vô thường nửa kiếp bạc chơi vơi

Người về chốn ấy bỏ mặc ai
Gói nỗi niềm riêng nút chặt cài
Khắc khoải tình thơ ngày ấy dại
Sao đành bỏ ngỏ luống nhạt phai.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét