Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2018

MỘT LẦN NHỚ

MỘT LẦN NHỚ

Làn gió hỡi giao mùa đêm lạnh lắm
Từ lâu rồi mùa ấy cách xa nhau
Và ngày kia ngóng tin sẽ quyện màu
Ai chờ đợi , đợi chờ nào vơi trí.

Em gửi gió dòng tin dài ngẫm nghĩ
Ước mơ dài ngày kia hẳn bền lâu
Đợi chờ nhau buồng tim cứ u sầu
Đừng cách trở về sau đừng xa cách.

Gom tất cả chân thành em tự bạch
Đừng nhé người mong mỏi một sớm kia
Đừng bị quan sẽ chẳng vội xa lìa
Mình hoan hỷ quên trời khuya thương nhớ.

Dấu yêu hỡi mặc đời ngăn cách trở
Chớ nản lòng duyên nợ nào cách xa
Chớ để em mắt lệ rưng rưng nhoà
Em sẽ đợi đến khi mình cùng hướng.

Anh có hiểu chung lòng nên sẽ gượng
Em dỗi hờn với gió ghen mông lung
Đến hôn anh cứ thủ thỉ rồi cùng
Lùa làn tóc rối bung... Em khóc đấy.

Kiều Trang
_
MỘT LẦN THÔI
06\10 DOON HỒ

Từng ngày qua anh nhớ em nhiều lắm
Những tháng năm không đầm ấm bên nhau
Luôn tự hỏi sao tình chóng phai màu
Để tiếc nuối mãi khắc sâu tâm trí.

Từng ngày qua anh vẫn luôn suy nghĩ
Cớ sao mình chẳng hoan hỷ được lâu
Cứ phải gieo cho nhau những âu sầu
Để đến nỗi phải nói câu chia cách.

Muốn gần em nói đôi lời tự bạch
Để đôi mình xóa bỏ vách ngăn kia
Chỉ mong sao thoát khỏi cảnh chia lìa
Anh không phải thức đêm khuya nhung nhớ.

Một lần thôi ngăn mình thôi cách trở
Một lần thôi không dang dở xót xa
Một lần thôi cho tình thêm đậm đà
Một lần thôi dù mai ta hai hướng.

Từng ngày qua anh sống trong gắng gượng
Cứ mơ màng trong hoang tưởng mông lung
Thiếu vắng em đời nhạt nhẽo vô cùng
Một lần thôi trở về cùng anh nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét