ĐÊM
Lại nữa bóng Hằng rệu rã thêm
Rằng khuya sương phủ đã ướt mềm
Lời thơ vẫn ngọt thương đời đắng
Chữ bậu đang chờ bỗng lạnh chêm
Có phải chiều qua trời trở gió
Còn chêm bấc thổi bậc hiên thềm
Người nơi viễn xứ gom từng mảnh
Bến đợi tương phùng tủi giữa đêm.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét