NGƯỢC DÒNG TRÔI
Đã thấy tàn dư quá nửa đời
Ngâu về lá đổ nỗi niềm khơi
Lần trong kỉ niệm mênh mang ấy
Lại dấy buồng tim thổn thức lời
Vẫn đượm chung trà vui tuổi mới
Còn thơm lọn tóc mộng ngày cơi
Hình như quá vãng thôi đành để
Giữ lại chiều sương khói mịt rồi.
Kiều Trang
NGƯỢC DÒNG TRÔI
Thấm thoắt dần qua cả môt đời
Quay về dĩ vãng cảm buồn khơi
Thu tàn mấy độ nghe hồn nát
Tóc bạc bao năm vẫn nghẹn lời
Nẻo ấy mây chừng che núi bạc
Bên này gió lạnh khuất dòng cơi
Nhìn trăng chếch bóng lòng tê tái
Tiếc nuối mà chi chuyện đã rồi.
Trần Trọng Kim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét