SẦU
Tàn canh
nhặt ánh trăng sầu
Giữa đêm gió trở
giọt ngâu tràn về
Lâu rồi
cách trở sơn khê
Đường xa vạn nẻo
bộn bề tâm can
Tơ trời nửa mối đa đoan
Còn chăng cau hẩm trầu vàng léo dây
Vôi nồng cũng nhạt nào cay
Nghĩa hờ duyên đắng vạ lây một đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét