THOÁNG XƯA
Người ơi từ đấy chuyện lâu rồi
Gác lạnh bao ngày chỉ mỗi tôi
Nguyệt ẩn lưng trời duyên lỡ vội
Thơ chìm giấc mộng chữ vờ trôi
Còn đây gió quẩn bụi quầng mắt
Lại nữa giăng sầu ngập khoé môi
Đã mấy thu tàn trông cảnh muộn
Dòng ngang nửa gánh đã như rồi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét