THU PHAI
Sương khuya lén rụng ven thềm
Hạt vin cành lá ướt mềm tóc ai
Chập chờn say tỉnh trang đài
Đêm thu lặng lẽ gót hài đầy vơi
Trăng treo gói mảnh lưng trời
Nửa in gối chiếc nửa soi mặt hồ
Hàn giang khua sóng đục xô
Chao nghiêng bến lỡ xác khô héo lòng
Xen qua kẽ lá nhớ mong
Ôm ghì đêm tối sầu đong tháng ngày.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét