GIÓ
Gió vờn qua kẽ lá
Hoa hờn giận đong đưa
Gió thì thầm khẽ nói
Chỉ yêu mình hoa thôi
Nói rồi gió bay mất
Chả tin gió được đâu
Hỏi mây bước qua cầu
Lời nguyền xưa của gió
Gió đùa lay ngọn cỏ
Giục đồng nội sậy lau
Mầm ươm trỗi một màu
Mùa thu vàng hoa cúc
Gió thì thầm thôi thúc
Mây lại hỏi về đâu
Trở về bến giang đầu
Hay xuôi dòng biển lớn
Trùng dương ngàn sóng gợn
Biển bạc đầu mãi thôi
Dã Tràng xe cát bồi
Ngày sau dường kiện mãi
Đôi lần về Cố Quận
Ghé hỏi cố nhân xưa
Hình bóng cũ như vừa
Kỷ niệm ... giờ quá vãng.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét