ĐÀ NẴNG ƠI...!
Đà Nẵng à... dịch bệnh gánh oằn vai
Phố quằn quại hình hài dây nhợ bó
Gánh đất nước ở hai đầu nỗi nhớ
Xác xơ tàn thất thểu tội lắm thay
Phố quặn mình nức nở lá chiều nay
Ủ mầm bệnh hai mốt ngày mưng mủ
Hoa cũng úa ...thân gầy...tàn héo nụ
Tái tê hồn...môi nhạt...máu lại tươm
Phố trầm mình im lặng dưới hàng me
Cả hơi thở nặng nề thương quá đỗi
Nhưng dịch bệnh lỏi len dù mọi lối
Bỗng...trơ mình vắng bặt tội lắm chăng
Phố bệnh rồi phơi nắng cả buổi trưa
Dưới nắng hạ gắng mình thoi thóp thở
Cả biển rộng thương sóng bạc đầu vỗ
Im bặt nào ..chẳng một tiếng thở than
Phố bệnh rồi vắng hẳn những tiếng rao
Hủ tiếu gõ ...đêm hè ...đâu tiếng chổi !
Tiếng chú bán "Bánh bao đây" nóng hổi
Chợt giật mình..."Phố trở nặng " rồi em.
Kiều Trang 18/7/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét