THỀM XƯA
Ngõ mộng đêm tàn phủ kín rêu
Thềm khuya lặng lẽ tuyết rơi đều
Đời thăm thẳm bẽ bàng hoài dệt
Ái não nề ngang ngổn mãi thêu
Cỏ dại bao lần mơ mộng huyễn
Lầu hoang mấy bận ngỡ tranh lều
Trăng tà đỉnh núi dừng chân hỏi
Thổn thức chi người... vội vã trêu.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét