Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

MIỀN XƯA

MIỀN XƯA

Duồng mây rẽ gió quãng chiều
Luồn giăng sợi chỉ liêu xiêu ngõ trầm
Vội vàng quá vãng hoà âm
Bâng khuâng nối nhịp mưa dầm nẻo quê

Vẳng xa tiếng gió nhủ về
Giữa miền vô vọng gót lê nhạt màu
Hoải hoang gió dập cành lau
Lá phơi xơ xác phế nhàu  ..hỡi bông

Buổi xưa xé vội chữ đồng
Mùa hương nhoà lệch kẻ trông ngõ đời
Võ vàng se mảnh rầu phơi
Càng hong lại rã ngõ trời càng mưa

Niềm riêng sót mảng duyên thừa
Mà ai ngoảnh mặt ....đòng đưa ...kẻ hờ
Ngõ trần dang dở vần thơ
Câu thề vụn nát đẫn đờ... cạn say.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét