KHÚC TỰ TÌNH
Thuở ấy em đi gió cũng buồn
Mây hờn nắng dỗi giọt sầu tuôn
Thu vàng lá đỏ rưng rưng lệ
Nhạt ngõ nhoà sương thoảng gió luồn
Cách biệt xa lìa hỏi vấn vương ?
Trời xanh đất bạc hỏi đêm tường
Chồn chân mỏi gối đời vô định
Vạn tủi trăm hờn dỗi triệu phương
Nước chảy bèo trôi gió hững hờ
Mưa chiều nắng sớm kẻ thờ ơ
Nhìn qua ngó lại trời thê thảm
Mấy chặng từng canh mắt thẫn thờ
Cố quận em về buổi tường minh
Bàn xưa ghế cũ hỏi đâu tình
Cà phê giọt đắng còn in quyện
Gió trải trăng cài ngõ mịt thinh.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét