MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Chẳng còn gì mà lại ghé về đây
Làm thương tổn hao gầy thêm lần nữa
Bóng đã tắt thổi chi thêm ngọn lửa
Phút tin yêu nhạt nhẽo của đôi mình
Đã lâu rồi từ đấy nín lặng thinh
Xin có thể nếu mai thành gió bụi
Gồm hết cả đống thơ tình đốt rụi
Hoá mây ngàn tiễn bước kẻ ra đi
Đã lâu rồi cũng chẳng níu mà chi
Người cứ bước theo người nuôi tình mộng
Ta đã hiểu nên chẳng màng hy vọng
Da diết hoài bởi hai tiếng người dưng
Từ hôm ấy thời gian cứ ngập ngừng
Tóc cũng đổi phai màu chừng đã bạc
Kể từ ấy thuốc thời gian phát tác
Sẽ bôi nhòa căn gác lạnh vắng hơn.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét