Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

THẦM LẶNG NGƯỜI LÁI ĐÒ

THẦM LẶNG NGƯỜI LÁI ĐÒ

Cố vững chèo tay đẩy nhịp đò
Khua dòng nước đục nỗi hằn lo
Cầu mong đám trẻ giàu tri thức
Dựng ước đời sau rạng tuổi trò
Khắc dạ trau dồi từng nét chữ
Ghi lòng huấn dụ mỗi vần thơ
Bừng lên lửa chói ngày mai tỏ
Rọi phả màu son một khúc hò.

Kiều Trang

Trần Tấn Lai
-
NGHĨ VỀ NGƯỜI THẦY

Vẫn mãi vào ra giữa bến đò
Thân gầy guộc hẳn nghĩ mà lo
Dù bao khó nhọc cùng sương gió
Vẫn gắng cần chuyên với học trò
Giảng dạy âm thầm như lá cỏ
Trau bồi rộn rã tựa dòng thơ
Nào ai có nhớ khi hồi nhỏ
Mãi được thầy ru những điệu hò

HANSY

— TẤM LÒNG CỦA THẦY —

Nhiều năm tận tuỵ kiếp đưa đò
Chẳng phút giây nào vợi nỗi lo
Dạ mãi trong ngần gương đạo đức
Lòng luôn thắm đậm nghĩa thầy trò
Chăm bồi bọn trẻ từng con chữ
Dẫn dắt sinh đồ những nhịp thơ
Giản dị đời vui tròn nghiệp chức
Bình yên cuộc sống vẹn câu hò

Trần Tấn Lai - 19/11/2018
-
CA TỤNG ƠN THẦY

Thầy như ngọn sóng đẩy con đò
Tháng rộng năm dài gạn nỗi lo
Tưới vạn niềm mơ vào đám trẻ
Ươm ngàn trí tuệ đến bao trò
Cung đời rạng rỡ từng câu hạnh
Ngõ đạo xanh ngời những ý thơ
Mãi điểm hoài tô tình với nghĩa
Ngàn sau vút bổng giọng ngân hò.

Hà Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét