MÙA GIÓ CHƯỚNG
Từ cái buổi chia tay
Ngõ hẹn xưa ai tới
Rêu phong đầy cả lối
Sỏi đá bỗng hao gầy
Anh giờ thoảng bóng mây
Cuối chân trời phiêu lãng
Chênh chao dần xao nhãng
Mùa gió chướng phong phanh
Thời gian vụt qua nhanh
Chiều mưa trời trở lạnh
Đâu còn em bên cạnh
Hãy tự lo nhé anh
Kỷ niệm sẽ tàn nhanh
Vết thương hằn góc cạnh
Thời gian là thuốc cánh
Chữa dằm nhói trong tim.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét