ĐÊM ĐÔNG
Đêm tàn nhặt ánh nguyệt phơi
Giữa đông vắng lạnh nửa vời vợi xa
Cánh chim lẻ bạn lạc nhà
Về đâu đêm tối bao la chợ đời
Lẽ nào chấp nhận buông xuôi
Trở về cát bụi giữa ngôi mộ phần
Dẫu rằng đã biết định phân
Nhưng mà lỡ bước phong trần ...hỏi ai ?
Đêm đen lệ vắn than dài
Khóc hờn số phận bi ai ...não nề
Canh trường gắng ủ giấc mê
Giật mình lẻ chiếc ... Lê thê dỗi hờn
Dối lòng dỗ giấc từng cơn
Ngủ đi em hỡi mặc đời vậy thôi
À ơi giấc ngủ rã rời
Đêm đông trở gối người ơi ...nhạt lòng.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét