RÓT NỮA ĐI EM
Ta về lặng gót phù vân
Này em rót cạn nẻo trần lãng du
Chiều phai dốc giọt sương mù
Giữa đời hoang phế hằn thù bi ai
Mượn đêm dáng ngọc gót hài
Mượn anh hơi thở bàn tay gối nồng
Mượn anh gọt thắm chỉ hồng
Mượn anh chuốc giọt hư không tục trần
Mượn đời mười ngón tay đan
Dìu đêm vững bước cách vàn được chăng
Dìu em ngõ vắng cung Hằng
Gió xoay hoang chuyển cuốn phăng bể đời.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét