HỒN THU
Khẽ khàng đan dệt tứ thơ
Dăm câu lục bát khù khờ giữa đêm
Giọt sương lén rụng ven thềm
Chèn vin ngọn cỏ vuốt mềm tóc ai
Gió thu sải gót trang đài
Phơi manh hồn liễu thở dài trọn canh
Thuyền nghiêng bến cũ chòng chành
Chèo lơi gãy nhịp vội nhanh rẽ dòng
Ai ngờ con nước đục trong
Mười hai bến lỡ rát lòng nhói đau
Tóc sương bờ cỏ trắng màu
Mà thương cái nghĩa ...còn đâu mặn nồng
Cơi trầu cút rượu bạc không
Tơ khô chỉ héo sợi hồng léo dây
Về đâu hỡi bóng trăng gầy
Hanh hao nửa chiếc vần mây khuất dần
Nửa vời ngập cảnh trầm luân
Tàn vơi khói thuốc cạn dần men cay.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét