XOAY CHIỀU
Ngỡ ngàng thấm cuộc trần ai
Mây vờn gió thoảng miệt mài tháng năm
Bể dâu nhão nhoẹt ôm dằm
Lá buông dốc cội rau răm về trời
Lừng khừng vội vã buông lơi
Ngập ngừng nửa giận vợi vời chát chua
Sầu đông bấc giật cơi lùa
Người quay ngoảnh mặt đòng đưa ướt đầu
Nửa vời nửa cạn nửa đau
Nửa đàng nặng gánh nửa nhàu tháng năm
Nửa vơi trả nợ phận tằm
Nửa đầy đong trả nhói dăm cứa đầy
Đời nghiêng dốc cạn chén này
Đời vui vay trả nợ đầy phận hoa
Đời say chếnh choáng rượu nhoà
Mưa dìu dặt đến vội qua... kiếp đày...
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét