HỒN QUÊ
Giữa lúc sầu đông gió dặm trường
Quê nghèo bấc thổi đậm ngàn hương
Ngoài hiên khói quẩn giăng chiều nhạt
Cuối ngõ lời ca nhạt má hường
Lưng trời én lượn âm thầm nhớ
Nửa giấc mơ tàn khắc khoải thương
Chiều man mác thoải chôn tình cũ
Lạnh góc hồn mang tủi lẽ thường
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét