QUA CƠN MÊ
Bấc dìu ngoảnh mặt ngõ xưa
Mê trầm ngỡ cuộc như vừa níu sương
Nửa vương nửa cạn víu tường
Nửa hờn nửa giận nửa thương trót cầm
Bôi nhoà kỷ niệm còn thâm
Người quên kẻ nhớ dấu bầm dập quê
Bao năm trở gót quay về
Gặp người... tri kỷ bờ đê ...gọi đò
Vai choàng nặng gánh âu lo
Bên bồi bến lở , câu hò Thành Nam
Mây vờn bóng ngả chiều lam
Lỡ làng tiếng giục ...vết chàm ...dấu chân
Dỗi hờn nửa cõi thế gian
Tìm trong men đắng lệ tràn đẫm môi
Say say tỉnh tỉnh liên hồi
Gió đông lạnh buốt gió cơi ngập sầu
Mưa phùn gió thổi bể dâu
Giã từ cách biệt dãi dầu ...trắng đêm.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét