Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2019

ĐỜI HOA

ĐỜI HOA

Em vẫn bảo ...  sao anh hoài ngốc thế
Cây duyên đời có ngày bén rễ thôi
Giấc mơ xưa buổi ấy đợi lâu rồi
Sẽ xanh thẳm đừng buông lơi níu chặt

Ta mặc kệ xin đời đừng thắc mắc
Ai chê cười thì cũng mặc họ đi
Chẳng thiết chi đời sống phải cần gì
Ai thống hiểu vì kiếp người có một

Đâu cần phải lấy lòng rồi thề thốt
Khi sương chiều lãng đãng đến miền xa
Và phôi pha bóng ngả rồi nguyệt tà
Tha thiết lắm đừng có mà nghi ngại

Em vẫn hiểu dẫu tiếng đời chua mãi
Sợ mỉa mai sợ ân ngãi phai nhoà
Sợ đắng lòng cay lắm phận đời hoa
Sợ chà đạp lệ hoà chan dòng chảy.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét