HỒI ỨC
Chiều phai giọt nắng võ vàng
Hằn in sợi nhớ bóng loang bậc thềm
Nửa vời ngọn gió sầu len
Sõng soài ngã xượt phả chèn song thưa
Sợi thương nhớ mấy cho vừa
Dáng ai thấp thoáng chiều mưa gót trần
Nẻo về gối mộng phù vân
Rêu phong loang lổ trầm luân kiếp người
Lá vàng thương cội à ơi
Lá xanh hoang hoải giữa trời ủ ê
Nửa vời gót mỏi trầm mê
Trật trầy từng bước vọng về cố hương
Hàng tre rợp bóng con đường
Mái đình đầu xóm khói vương cổng làng
Cây đa giếng nước ven đàng
Còn in dáng mẹ gánh quang đầu dầm
Thân cò ướt sũng trời thâm
Ngày hai buổi chợ cơ hàn định phân
Chẳng than ca oán một lần
Âu đành số định kiếp phần ... vậy thôi
Giật mình chùng tỉnh bồi hồi
Ngỡ ngàng giọt nước lăn rồi....hỡi ôi.!
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét