ĐÊM TÀN
Nghe dạ đắng hồn lay gục ngã
Nghe tim mình xác rã nhói đau
Hồn hoang chết lặng phai màu
Sầu gieo nhân thế bạc phau xé lòng
Từ nay nhé chẳng mong chẳng đợi
Nghĩa nhạt màu vời vợi cách chia
Duyên hờn đôi ngả vội lìa
Tan đàn xẻ nghé đầm đìa biệt tan
Thương cánh én đầu xuân đôi ngả
Thương cánh diều vội vã đứt dây
Thương cho tim bạc hao gầy
Thương đời lỡ nhịp cung dây tơ chùng
Từ dạo ấy đường chung rẽ lối
Giữa canh trường vời vợi bóng xiêu
Cảnh đêm gác vắng tiêu điều
Hồn thơ lỡ bước cô liêu .... gối thừa.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét