THU ƠI!
Và rồi gió nhớ không
Để mùa sang giục mãi
Thu giấu kín trong lòng
Gói cuộc tình ngây dại
Rồi mùa thu vừa đến
Chạm cửa lối mòn hong
Thời gian nhoè đong đếm
Kí ức tuổi ngược dòng
Tháng tám heo may thổi
Gió lạnh lùng vội qua
Xin bàn tay cứu rỗi
Níu chặt kẻo phai nhoà
Tay lần lần sợi nhớ
Gọi mãi ...cố nhân ơi
Còn chi là duyên nợ
Chia xa chuyện
một đời.
Kiều Trang

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét