HỒI ỨC
Lặng ngắt hồn đơn tủi bóng gầy
Trăng mờ khuất dạng bởi làn mây
Ngoài hiên gió quẩn dây bìm gãy
Giữa nẻo mù sương bóng ngã vầy
Chắc hẳn đêm tàn cùng chén rượu
Nên là buổi nát giả vờ khuây
Tâm dường một mảnh đời côi cút
Trộn lẫn thời gian đếm những ngày.
Kiều Trang

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét