LẠC BƯỚC
Một lối hương thùa nhè nhẹ bay
Mình Ta lạc lối bước chân này
Gió đùa khẽ chạm hôn làn tóc
Mây xoã thì thầm níu chặt tay
Lại ước tình ca vang những buổi
Rằng mơ nốt nhạc hát đêm ngày
Chiều qua sương phả lèn thêm bởi
Nước biếc non ngàn tưởng chực say
Bồng lai tiên cảnh dặt dìu say
Lạc ngõ đào nguyên qua bóng ngày
Nguyệt tỏ loang hồn bên suối bạc
Vân ngời lờ lững cạnh bàn tay
Kìa mơn cỏ mướt hương rừng quyện
Bởi áp triền xuân tuổi mộng này
Trở gót đêm tàn vương dạ luyến
Thiên đường ngoảnh lại mịt mù bay.
Kiều Trang















