THÔI
Em đi rồi từ đấy phố bâng khuâng
Gió vẫn thổi vầng trăng đêm le lói
Về Cố Quận người xưa giờ vẫn hỏi
Em đâu rồi !!! thầm gọi cố nhân ơi
Em đi rồi từ đấy giọt mưa rơi
Mưa nặng hạt phố côi dường lạnh buốt
Kể từ ấy vắng bước chân quen thuộc
Ta một mình đếm bước giữa đêm mưa
Ta trở về phố cũ chẳng đón đưa
Cũng chẳng nhớ người xưa giờ quá vãng
Gom kỷ niệm hoá tro tàn phiêu lãng
Lại lặng mình lơ đãng... lạ mà quen
Em đi rồi người nhớ kẻ lại quên
Thôi là hết ... người về vui bên ấy
Ta cứ vậy canh trường ta vùng vẫy
Lại trở mình trằn trọc.. giọt đắng cay.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét