Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2019

HẠ PHAI


HẠ PHAI

Cõi uyển vườn loan đã nhạt màu
Giăng mờ trải xám đến ngàn sau
Chân trời góc biển âm thầm dỗi
Cuối ngõ đầu sân khắc khoải sầu
Giữa nẻo dòng trôi dằn nhớ bậu
Sau hè gió thoảng khát làn châu
Đài trang lãng tử thương đời bạc
Rẽ bến đò sang một bóng nhàu.

Kiều Trang

MÃI YÊU

Dù trăng lộng lẫy có phai mầu
Ước thệ xin người giữ vạn sau
Gió lạnh mưa dài bao cực khổ
Đời đen kiếp bạc những u sầu
Thì luôn mở dạ lời nhân nghĩa
Để mãi lau dòng lệ ngấn châu
Bởi rất yêu dù không vẹn ngãi
Nhiều khi nức nở trái tim nhàu

Minh Hien

Đông tàn chạnh mối tình thơ
Cho hiu hắt dạ cho khờ khạo tim ...

VẤN VƯƠNG

Kỷ niệm ngày thương đã úa màu
Ân tình chửa thắm vội tàn mau
Gùi nhung nhớ thuở đầy hoan lạc
Lúc đẫm nồng yêu chạnh tủi sầu
Những tưởng êm đềm đan nuộc ái
Đâu ngờ thổn thức gạt dòng châu
Buồn trông cánh nhạn xa mờ nẻo
Quạnh quẽ hồn tim nhỏ nát nhàu

Trần Tấn Lai

TÀN PHAI KỶ NIỆM

Người ơi ! giấc mộng đã hoen mầu
Vạn kiếp chôn vùi ở ngõ sau
Tại nhỏ buông tình câu ái não
Vì duyên bỏ phận tiếng yêu sầu
Tim hoài thảo dệt hình dung cũ
Kẻ mãi rong tìm dáng ngọc châu
Vẫn cảnh đơn phòng manh chiếu lẻ
Còn đây kỷ niệm cũng phai nhàu...

Trịnh Tuấn Vỹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét