Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2025

LẠC BƯỚC


 LẠC BƯỚC 


Một lối hương thùa nhè nhẹ bay

Mình Ta lạc lối bước chân này

Gió đùa khẽ chạm hôn làn tóc

Mây xoã thì thầm níu chặt tay

Lại ước tình ca vang những buổi 

Rằng mơ nốt nhạc hát đêm ngày

Chiều qua sương phả lèn thêm bởi 

Nước biếc non ngàn tưởng chực say


Bồng lai tiên cảnh dặt dìu say 

Lạc ngõ đào nguyên qua bóng ngày

Nguyệt tỏ loang hồn bên suối bạc 

Vân ngời lờ lững cạnh bàn tay

Kìa mơn cỏ mướt hương rừng quyện

Bởi áp triền xuân tuổi mộng này

Trở gót đêm tàn vương dạ luyến

Thiên đường ngoảnh lại mịt mù bay.


Kiều Trang


Thứ Tư, 27 tháng 8, 2025

THU ƠI!

 THU ƠI!


Và rồi gió nhớ không

Để mùa sang giục mãi

Thu giấu kín trong lòng

Gói cuộc tình ngây dại


Rồi mùa thu vừa đến

Chạm cửa lối mòn hong 

Thời gian nhoè đong đếm

Kí ức tuổi ngược dòng 


Tháng tám heo may thổi

Gió lạnh lùng vội qua

Xin bàn tay cứu rỗi

Níu chặt kẻo phai nhoà


Tay lần lần sợi nhớ

Gọi mãi ...cố nhân ơi

Còn chi là duyên nợ

Chia xa chuyện


một đời.


Kiều Trang

ĐÊM LAO XAO

 ĐÊM LAO XAO 


Tháng Tám thu về tiết chuyển ngâu 

Còn mưa giăng nữa lại thêm sầu

Câu thề ước hẹn dường phong kín

Chữ thệ lời nguyền đã phủ sâu

Gió quẩn đêm tàn quanh bậu cửa

Đèn khuya thức trắng bạc trên đầu

Vừa nghe lóc cóc bên hè phố

Có tiếng rao hàng vọng giữa thâu.


Kiều Trang


Thứ Ba, 19 tháng 8, 2025

TIẾNG THU RƠI

 TIẾNG THU RƠI 


Thu về góc phố hỏi buồn không

Sẩm tối nhà bên bếp chẳng hồng

Gió lạnh chen ngang từng kẽ lá

Mây vần lèn dọc khắp hàng bông

Rồi hôm nắng hạn chờ giông đến

Để những lần mưa cứ chất chồng

Vẫn biết đêm ngày xoay dịch chuyển 

Loang hồ tiếng bấc quạnh đầu sông.


Kiều Trang


GỞI NGƯỜI VIỄN XỨ


Thăm người bạn nhỏ khỏe hay không

Chắc hẳn giờ đây má vẫn hồng? 

Dẫu nắng xuân tàn vương khóm trúc

Thì mùa hạ mãn đọng vườn bông

Tình xa mấy thuở làn mây lững

Kẻ đợi bao năm ngọn đá chồng

Biến chuyển huyền cơ nhờ tạo hóa

Thương đành gởi lại cả tình


sông.


Trần Trọng Kim

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2025

ĐÊM THU RƠI

 ĐÊM THU RƠI


Trước ngõ sau nhà phủ đặc sương

Nàng thu đến hẹn buổi xưa thường

Mây vờn gió thoảng nồng hoa sữa

Sóng quyện trăng kề toả ngát hương

Chắc hẳn chung trà say túy Nguyệt 

Lại thêm xướng hoạ nối am tường

Lắng nghe tiếng nhạc ai vừa gảy

Một cõi đi về vẫn luyến thương.


Kiều Trang


----


— VẪN NHỚ —


Bồi hồi chậm bước giữa màn sương

Để tiếng lòng ru giấc mộng thường

Nhớ buổi tao phùng bên góc phố

Mơ ngày hạnh phúc đẫm mùi hương

Nhưng thuyền thuở nọ giờ đâu thấy

Khiến bến ngàn xưa chẳng tỏ tường

Kỷ niệm tuy đành chôn đáy mộ

Mà tình vẫn gợn nỗi niềm thương …


Trần Tấn Lai - 13/8/2025

-----


VỊNH BÔNG HOA ĐẠI BÊN CHÙA


Khoác tà áo mỏng dợn hơi sương

Đứng lặng mà xem cuộc thế thường

Năm cánh xinh tròn khoe sắc tuyết

Một đời trinh bạch tụ thiên hương

Tâm rèn ý thiện lòng tiêu sái

Đạo giữ niềm tin mộng cát tường

Góc nhỏ tường hoa đầy ấm dịu

Vui người phật tử lỡ mùa thương.


VỊ HOÀNG 

TẶNG CÔ GÁI MÙA THU

 TẶNG CÔ GÁI MÙA THU


Hôm ấy em về giọt nắng chan

Còn nguyên tháng Tám mãi hanh vàng

Mùa thu nũng nịu chừng thay áo

Guốc mộc chân son bước dịu dàng 


Buổi nớ em về lúc gió sang

Lăn tăn sóng vỗ cảng sông Hàn 

Thuyền neo bến đậu lững lờ bến

Gió gọi may về chớm giọt mang


Buổi ấy hôm nào chắc lại quên

Này cô em gái tóc suôn mềm

Mùa thu tháng tám trăng rằm ấy

Cất tiếng chào đời giữa lúc đêm


Buổi ấy trăng non nớt xoã thềm

Hoa Nhài nở trắng ngọt trời đêm

Từ hôm .


...


Từ hôm ...


Ấy

HOÀI NIỆM

 HOÀI NIỆM 


Buổi ấy em về giữa lúc trưa

Ngoài xa nắng trải khắp vườn dừa

Lao xao gió thổi cành chen lá

Chiếc lược tàu dừa chải mây thưa


Buổi ấy em về thăm ngõ xưa

Nhìn quanh khắp ngả vẫn như vừa

Con tìm bóng Mẹ sao không thấy

Tiếng võng ru hời kẽo kẹt đưa


Buổi ấy em về nắng vẫn chưa

Cây cau giàn mướp cũng đang vừa

Ra hoa kết nụ rồi đơm trái 

Cải đã lên ngồng Chị muối dưa


Buổi ấy mùa sang nắng rạng hồng

Con diều ai thả lộn tầng không

Triền đê vang vọng từng câu hát

Ví dặm Người ơi ở


đừng về.


Kiều Trang

HẸN

 HẸN


Không đi cùng ngày nắng

Mình hẹn buổi mưa dông

Không gặp hôm nắng hồng

Hẹn vào ngày mưa gió


Không được thanh xuân đó

Cuối đời mình có nhau

Không phải mối duyên đầu

Nhưng sẽ là sau cuối 


Đừng hẹn bằng lời nói

Dặn rằng cái nắm tay 

Dìu dắt qua những ngày

Bốn mùa mưa nắng nẻ


Không có nhau lúc trẻ

Mình hẹn khi về già

Hẹn có ông có bà

Chăm nhau đêm


trở gió.


Kiều Trang

ĐÃ TỪNG

 ĐÃ TỪNG 


Ngày sau nếu chuyện xảy ra đừng 

Cúi mặt không lời tựa kẻ dưng

Lỡ phút trao lòng thơ lạnh tủi

Mà tim cuộn sóng dạ không ngừng 

Còn chăng cánh vạc ngoài đêm tối

Vẫn phải kêu đàn lạc bến ngưng

Đã vậy mưa rào dâng ngập đổ

Rồi đem gió quẩn quãng xa từng.



Kiều Trang

ĐÊM TRỞ GIÓ

 ĐÊM TRỞ GIÓ


Em đi rồi từ đấy phố bơ vơ

Gió xào xạc lá khô rơi lã chã

Mây vội vã bay đi về khắp ngả

Bỗng rùng mình...xa lạ...bước chân quen


Em đi rồi từ đấy chắc hẳn quên

Phố cũng vắng ngọn đèn vàng soi bóng

Vẫn leo lét giữa màn đêm vô vọng

Lại đi tìm... chợt thiếu vắng vòng tay


Em đi rồi từ đấy cũng lắt lay

Căn gác lạnh gối chăn hờn dỗi giấc

Đêm trở gió buồng tim run bần bật

Gắng ru mình vào giấc ngủ vắng em


Đã lâu rồi từ đấy phố không em

Tim côi cút vần thơ đêm lạc lõng

Không xướng hoạ bên thềm riêng một bóng

Trằn trọc đời ...thôi kệ ...rượu cạn li


Em đi rồi từ đấy chẳng còn chi

Ta gom nhặt những gì còn sót lại

Những kỉ niệm úa tàn đeo đẳng mãi

Suy tư hoài hôm ấy ...


hỏi tại sao?.


Kiều Trang