Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2024

THOÁNG XƯA

 THOÁNG XƯA


Người ơi từ đấy chuyện lâu rồi

Gác lạnh bao ngày chỉ mỗi tôi

Nguyệt ẩn lưng trời duyên lỡ vội

Thơ chìm giấc mộng chữ vờ trôi

Còn đây gió quẩn bụi quầng mắt

Lại nữa giăng sầu ngập khoé môi

Đã mấy thu tàn trông cảnh muộn

Dòng ngang nửa gánh đã như rồi.



Kiều Trang

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2024

BÊN KIA PHỐ


 BÊN KIA PHỐ


Bên cầu phố đã chuyển về đêm

Bóng Nguyệt dần lên tỏ rọi thềm

Gió khẽ đưa cành sương lá đọng

Mây vờn giữa bến cảng tàu chêm

Lặng nghe nốt nhạc ai vừa gảy

Vọng những lời ca nỗi nhớ mềm

Lỡ giấc mơ hồng thôi dậy viết 

Dăm vần xướng hoạ rạc rời thêm.


Kiều Trang


TRĂNG NGỦ RỒI !


Thơ sầu gửi lại với trời đêm

Giấu một vầng trăng ngủ giữa thềm

Đọc lá thư mờ duyên lỡ bỏ

In hình bóng cũ nhạc đành chêm

Chiều buông gió lạnh vô tình ngẫm

Vững dạ chờ sương chải tóc mềm

Cảnh vẫn đơn phòng không bạn đến

Nên đời thoáng hận nỗi buồn thêm.


Phúc Dễ

HOẠ BÀI THƠ

 HOẠ BÀI THƠ


Chắc cũng lâu rồi mới hoạ thơ

Nhỡ quên lãng ý tội câu chờ

Nhiều khi cũng tủi thương đời lỡ

Để những đêm về mấy bận mơ

Gió quẩn sau hè mềm nỗi nhớ

Đàn tranh nhạc trỗi hoá tâm khờ

Tìm câu chuyện cũ hỏi duyên nợ

Đếm khoảng dư tàn trống trọi trơ.



Kiều Trang

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2024

CÓ NHỮNG MÙA QUA


 CÓ NHỮNG MÙA QUA


Có những mùa xuân qua

Của mùa thu năm trước 

Thời gian dần trôi vụt

Tím tím nụ ngần xanh


Mùa xuân vội qua nhanh

Một nụ cười toả nắng

Chốn thanh bình khoảng lặng

Nơi ấy chính quê nhà


Đếm giọt nắng sương pha

Ghim mình trên lá cỏ

Lời thơ tình đang ngỏ

Gửi gió gió cuốn đi


Buổi ấy đón bình minh

Mùi hương đồng cỏ nội

Rạ rơm giòn như sấy

Bếp lửa thổi phập phồng 


Có lời hẹn ngày mai.


Kiều Trang

NỖI NHỚ THÁNG BA


 NỖI NHỚ THÁNG BA


Tháng ba về nắng vẫy gọi tháng ba

Có đôi lúc bàn tay ai quen thuộc

Trên lối hẹn mình dìu nhau từng bước

Trên đường làng như lúc tuổi còn thơ


Tháng ba về thoang thoảng mùi thơm đưa

Chùm hoa bưởi ai gói khăn xoa ấy

Cất trong áo thẹn thùng giơ tay vẫy

Tặng em nè thơm lắm đến ngạt ngào


Tháng ba về vạt nắng lại lao xao

Rồi hôm ấy Xuân dỗi không về nữa

Rồi ong bướm chẳng theo như lời hứa

Lại một mùa nắng lửa gọi hè chao


Vẫn đợi anh trên ngõ hẹn ngày nào

Chỗ cây gạo đầu làng hoa rụng đỏ

Nơi gốc rạ bến đò xưa còn đó

Nắng nhủ rằng thì thầm gọi tên anh


Tháng ba về vẫn cái nắng trong xanh

Nàng Bân ấy chân thành tay đan áo

Bỗng trở gió bỗng rụng thêm hoa gạo

Lại thêm mùa gọi rét tháng ba.


Kiều Trang

VỀ THÔI

 VỀ THÔI


Anh có về Nam Định với em không

Thăm quê Ngoại sông Hồng phù sa đỏ

Thăm vạt lúa nương dâu đồng cói đó

Cả sân đình mái ngói ngả rêu xanh


Về thôi anh đón gió mát trong lành

Vẫn ngai ngái tanh mùi bùn lúa mới

Bắt con cá sặc nước khô cạn với

Bếp trấu kho xương mục cá thơm giòn


Về thôi anh nơi ấy Mẹ chờ con

Vẫn mái ngói đơn sơ nhà vách nứa

Cha chẻ lạt cặm cụi bên bếp lửa

Vẫn bốn mùa mưa nắng hằn vết nhăn


Về thôi anh tha phương hẳn nhọc nhằn

Về ..với Mẹ dang vòng tay che chở

Dù bao tuổi vẫn là con bé bỏng

Lại vỗ về.. an ủi nín đi con.


Kiều Trang


Thứ Ba, 12 tháng 3, 2024

BIỂN ĐÔNG


 BIỂN ĐÔNG


Anh nghe chăng biển gọi

Sóng hát ru bờ dương 

Gió thì thầm bảo lạnh

Ôi cái rét mùa Đông 


Chiều nay về với biển

Gió hỏi : chuyện về sau

Có phải vợ chồng Ngâu

Lặng im sao không nói


Chiều nay gió khẽ hỏi

Mai này chuyện về đâu

Ngàn năm sóng bạc đầu

Vỗ về thương nàng muống


Sóng bảo rằng tình muộn

Có bền chặt mãi không

Có kết sợi chỉ hồng

Bà Tơ đừng dang dở.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2024

XUÂN ĐỢI


 XUÂN ĐỢI


Cầm tay níu chặt vẫn câu chờ

Đợi mãi sau này dẫu chỉ mơ

Nắng gọi xuân về tô điểm sắc

Gió hôn tóc cỏ quyện vai bờ

Còn đây lối hẹn mừng duyên tuổi 

Chắc hẳn xây tình vẹn ý thơ

Xoá hết nào vương buồn chuyện cũ 

Thời gian như ý sẽ không ngờ.


Kiều Trang

Thứ Tư, 14 tháng 2, 2024

NÀNG XUÂN THƠ

 NÀNG XUÂN THƠ


Gió giục xuân về thoả những mong

Nàng xuân điểm xuyết gọi mây hồng

Ngoài sân cúc trổ xuân kiều diễm

Cuối ngõ xuân dìu vạt nắng trong

Liễu đỏ khoe bừng xuân sắc đượm 

Đào xuân toả cánh hạ thơm vòng

Chung trà chén rượu mừng xuân bởi

Xuân lành xoá bỏ tiết lạnh đông.



Kiều Trang