HƯ VÔ
Dặn nhỏ lâu rồi chuyện hoá không
Mà nghe sống mũi chợt cay nồng
Hình như bấc trở trăng tàn đợi
Chắc hẳn mưa lùa gối tủi trông
Đã biết chia đường duyên biệt ngả
Còn chi nuối vãng lạnh vai gồng
Thời gian đá phủ rêu phong bạc
Kỷ niệm phai dần nhật ký đong.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét