TỪ
Từ em vạt nắng gió hồng
Mang hong chỉ sợi cho nồng nàn duyên
Đong đưa ánh mắt nhung huyền
Đài trang nét các một miền nhớ mong
Từ ta phận đắng chất chồng
Thu qua trăn trở mùa đông lạnh lùng
Trơ cồi mục rữa trơ khung
Đoạ hồn bốn bể ngập ngừng mắt cay
Lỡ mai mưa nắng sau này
Đường thi lạc lối lắt lay cơi trầu
Tơ chùng sợi đứt ngược nhau
Thờ ơ Lão - Nguyệt bạc đầu nối dây
Từ nhau một tiếng thở dài
Bổng trầm đứt đoạn lỡ mai...chẳng đừng
Một đường... hai lối... người dưng
Ngại ngùng đối mặt ...dửng dưng...ta về.
........ Mặc ta....
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét