NGUYỆT THU
Người về tay níu chặt tay
Hương thề nhụy vỡ rải đầy ngõ thu
Dõi trông bóng nhạn khơi mù
Bơ vơ gió gọi lời ru vỡ òa
Vết nhoà kẽ nứt thời gian
Giữa đêm bấc quặn võ vàng nỗi đau
Người về..từ đấy không nhau
Bẽ bàng nửa cuộc dạ nhàu bầm gan
Người về bên ấy nồng chan
Để cơi trầu quạnh vôi tràn nào têm
Để khuya bóng ngả ven thềm
Ngả say bóng Nguyệt rã nhem dấu hài
Rượu chìm hũ cạn nồng cay
Bóng đi tìm bóng ...nào hay trơ hình
Say say tỉnh tỉnh mình mình
Lưa thưa nắng gọi bình minh sang ngày.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét