XUÂN & VALENTINE
Xuân lại về chúng mình lại xa nhau
Thơ em viết nhuốm màu đêm gối trở
Dòng mực tím trải dài gieo sầu nhớ
Lúc đương xuân duyên nợ tự lâu giờ
Lại một mình viết tiếp những vần thơ
Từ cái độ chia tay người luyến nhớ
Chắc có lẽ chúng mình duyên không nợ
Trọn một đời cắc cớ vậy để thương
Một lần gặp trót mang nợ rồi vương
Mong duyên nợ tình thơ hường chữ ái
Ta cứ mặc sống bên nhau mãi mãi
Hãy cùng nhau ước nguyện lại tôn thờ
Valentine về mình em cứ ngẩn ngơ
Duyên vô vọng đợi chờ chi nơi ấy
Để lặng bước giữa chiều Xuân run rẩy
Lại một mùa... bóng đậy .. tuổi chia xa
Valentine ...
một mùa nữa ..
mắt phai
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét