HỎI
Hỏi gió vì sao suốt bốn mùa ?
Hỏi rằng ả Nguyệt có già nua?
Hỏi rừng lá đổ hoàng hôn nữa
Hỏi khẽ ngày nao chỉ kết thùa ?
Hỏi Nhỏ vì sao bỗng chạnh sầu
Hỏi tình năm ấy mãi về đâu
Hỏi chi mấy buổi lần tan hợp
Hỏi tóc còn xanh... đã bạc đầu ?
Ngược đường
Tình cũ nhạt mau
Người quen kẻ nhớ bạc phau mái đầu
Bạc vôi nhạt thếch cơi trầu
Lem màu lá rụng nát nhàu thời gian
Hỏi biển trùng dương đợt sóng ngàn
Hỏi rằng dâu bể cõi trần gian
Này thôi ... dừng lại đừng se nữa
Tràng Dã kia ơi...
Hỏi lá vì sao lại úa màu ?
Quãng chiều giục giã bước về mau
Hỏi lòng quân tử mình từng đã
Giữa biển Người - Người có nhớ nhau ?
Kiều Trang
----
Bởi
Bởi gió rong chơi cả bốn mùa
Bởi Hằng trẻ mãi chẳng già nua
Bởi rừng trút lá buồn thu tới
Bởi lẽ yêu em chẳng thể thừa
Bởi nhớ thương nhau mới chịu sầu
Bởi vì trống vắng gởi về đâu
Bởi lòng rộn rã chờ em tời
Bởi luyến lưu nhau cái buổi đầu
Trần Trọng Kim
-----
Thế nghe gió nhủ lại như vừa
Thế thì kết tóc tận già nua
Thế mai anh về thưa Cha Mẹ
Thế trầu hiệp cẩn hẹn xuân mùa
Thì đây ước nguyện tự buổi đầu
Thì hẹn chúng mình về đến đâu
Thì túp lều tranh yêu lý tưởng
Thì mãi thương yêu sẽ chả thừa.
Kiều Trang
------
Được
Được rồi em nhé gắng về thưa
Kết nghĩa đôi ta ắt chẳng thừa
Để tràn hạnh phúc khi xuân đến
Để thỏa ân tình hẹn bến xưa
Em cười ánh mắt lung linh nắng
Gió cũng hôn lên mái tóc mềm
Vườn yêu ngõ trước nào xa vẳng
Bởi lẽ bây giờ anh có em.
Trần Trọng Kim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét