Thứ Tư, 11 tháng 3, 2020

TỪ ẤY

TỪ ẤY

Đêm dìu góp nhặt mảnh sầu cô
Khói phủ chiều lam cạnh nấm mồ
Có lẽ thăng trầm phiêu ngõ dạt
Nên đành ngắn ngủi một đời xô
Mùa qua bấc lộng lay từng mảng
Gió thổi mành phai buốt mặt hồ
Thệ cũ tình duyên nhoà nhạt bởi
Mưa lùa cảnh ấy chuyện hư vô.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét