MÙA XƯA
Hoàng hôn cách ngả chợt đi lùng
Mảng tối mưa nhoà đã rạn khung
Bạc bẽo chăn hờn đêm bóng dậy
Ngẩn ngơ gối dỗi cảnh khuya vùng
Câu thề chín đợi thêm đằng đẵng
Chữ hẹn mười chờ hoá dửng dưng
Cái buổi chiều xưa mình lỗi hẹn
Mà nay ngóng mãi lệ tuôn ngừng.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét