TÌNH ĐỢI TRĂM NĂM
Nếu một ngày ta bất chợt gặp nhau
Trên lối cũ lá vàng vương hoài niệm
Buổi xưa ấy lạc trôi dần tắt lịm
Để bây chừ lồng ngực mãi nhói đau
Ngày xưa ơi lối hẹn phía hàng rào
Nơi cuối ngõ mùa hướng dương nở rộ
Mùa hoa cải thì thầm khoe sắc tố
Có ai ngờ...định mệnh kiếp phong ba
Mai đông về ai sẽ đến cùng ta
Khởi nguyên hạnh xanh mầm ươm ngày đó
Tình đượm mãi ngàn sau mình vẫn có
Cứ dạt dào hơi ấm quẩn quanh đây
Anh nhớ về ... gọi điện để em hay
Niềm vui ấy dâng trào nơi khoé mắt
Tháng ngày cũ niềm riêng em góp nhặt
Anh lại về khi nắng tắt dần buông.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét