Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

GIÓ ĐÔNG VỀ

GIÓ ĐÔNG VỀ

Gió đầu mùa rét lắm phải không anh
Nghe đài báo chiều qua dần trở lạnh
Cả miền Bắc sương giăng mù đặc quánh
Gọi đông về hơi thở chạnh xôn xao

Nhớ nàng Thu buổi ấy vẫy tay chào
Lòng rưng rức lá chênh chao còn nuối
Đông gõ cửa đêm qua sầu mưa bụi
Ướt ven thềm ướt cả đoá quỳnh hương

Lối đi về ngõ ấy phủ mành sương
Hỏi làn gió cuối đường sao vội vã
Cho hoa sữa từng cánh buông lã chã
Đêm lạnh dần tê tái bấc lùa quanh

Gió đầu mùa tóc rối lại phai nhanh
Nơi cuối phố nhánh mù u lặng lẽ
Căn gác lạnh hơi thở dài khe khẽ
Mong một nhanh chóng sẽ qua nhanh

Gió đầu mùa rét lắm phải không anh
Đêm Hà Nội chòng chành ai trăn trở
Từ cái lúc ta biết mình vương nợ
Nợ nơi đây nợ cả đấng sinh thành

Gió đầu mùa rét lắm phải không anh
Em đã dặn ra ngoài thêm áo ấm
Kẻo rồi ốm bởi tiết trời rét đậm
Mang tất vào kẻo lạnh nhớ nghe anh.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét