KHÚC GIAO MÙA
Thu đã tàn giọt nắng lại mong manh
Bấc run rẩy sương giăng mành đầu ngõ
Chùm hoa sữa đong đưa lùa ngọn gió
Phôi pha mùa ,lạnh giá phải không anh
Chiều hôm qua ngọn bấc trở xiên mành
Căn gác lạnh gió lùa quanh bậu cửa
Rồi khẽ hỏi khi nào về biển hứa
Nắng hanh vàng lần nữa ghé qua đây
Thu khẽ khàng buổi ấy gió lắt lay
Qua lối cũ chòng chành vây lá đổ
Rơi lả tả vấn vương hoài bỏ ngỏ
Chợt chùng chình xao xuyến dạ chơi vơi
Đông lại về phố vắng giọt trần phơi
Tối hôm ấy có người lang thang mãi
Cứ để mặc bước chân đời mê mải
Lãng du hồn hoang hoải giữa đêm khuya
Giục sầu đông tuyết phủ trắng cách lìa
Thu chới với vội vàng chia xa nhé
Rồi trăn trở hẹn mai về khe khẽ
Quệt ngang dòng lặng lẽ hẹn nhé mai.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét