MÙA ĐÔNG
Một sớm chạm bồi đông
Hòng gom vài sợi nắng
Giữa bấc về sầu lặng
Gió à có hiểu chăng
Mặc Tử đã bán trăng
Ngàn đêm dài tan vỡ
Nửa đời ôm sầu nhớ
Mộng Cầm hỡi biết không
Trời Bắc đã lập đông
Gió nồm thêm cơn buốt
Cuối mùa nổi cơn giông
Trải qua miền rét mướt
Đóng băng dài mặt nước
Đan ngón chặt vào nhau
Môi má lạnh thêm màu
Xuýt xoa nghe buốt giá.
Kiều Trang
---------------
TÌNH YÊU MÙA ĐÔNG
Đông về hồn băng giá
Cơn gió lạnh tràn qua
Sang sông lỡ chuyến phà
Ta ôm vào nỗi nhớ
Muôn chiều đông trắc trở
Hỏi người có chờ không
Mặc lẻ bóng cô phòng
Một ngày ta sẽ đến
Mùa đông tình sẽ bén
Tình duyên mãi đong đầy
Tựa như gió và mây
Đan vào nhau mỗi sáng
Đông về phương trời rạng
Tiếng gà gáy gọi nhau
Anh sắm một cơi trầu
Chọn ngày vui bỏ ngõ.
Đỗ Việt Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét