NGUYỆT TƯƠNG
Lừng khừng ta hỏi một câu
Gió à ! dốc cạn nỗi sầu cùng ta
Khắt khe ,lạnh nhạt ,mặn mà
Phôi pha , bỡ ngỡ, nét ngà ngọc duyên
À ơi đôi mắt nhung huyền
Ta say bể đắm hàn huyên...lạnh lùng
Lấm lem cuộc ái ngập ngừng
Giật mình bỡ ngỡ thẹn thùng... riêng ta
Cùng say rót ánh trăng tà
Nhốt cùm bầu rượu la cà ẩm thi
Chung này , chung nữa cạn ly
Ta , trăng , bóng nữa tỳ tỳ suốt thâu
Đêm tàn gió lặng giọt ngâu
Mơ hồ loang bóng giang đầu xa xăm
Hình như có tiếng thì thầm
Nhà bên ai dạo Nguyệt cầm giữa đêm
Chực say chực tỉnh rã mèm
Choàng tay siết chặt ven thềm Nàng Thơ
Giật mình nuối cuộc ngẩn ngơ
Liêu trai hoá mộng thẫn thờ ...hồn đau.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét